Ngày 20 tháng 06 năm 2021
I. LỜI CHÚA: Mc 4, 35-41
35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Chúng ta sang bờ bên kia đi! “36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người.
37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước.38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao? “39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi! ” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.
40 Rồi Người bảo các ông: “Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin? “41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh? “
II. SUY NIỆM:
Chúa Giêsu cùng với các môn đệ vượt biển giữa trời đêm. Bão tố cuồng phong bỗng dưng ập đến. Các môn đệ, dù nhiều trải nghiệm về biển cả vẫn hốt hoảng lo lắng hoang mang. Chỉ mình Chúa Giêsu vẫn an nhiên tự tại, vẫn ngủ như không có gì xảy đến.
Đây là lần duy nhất Tin Mừng kể Chúa Giêsu đang ngủ! Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?”. Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi!” Hiệu quả tức khắc, giống như khi Người truyền cho thần ô uế: “Câm đi! hãy xuất khỏi người này!”. Ngay sau đó: “Gió liền tắt, và biển lặng như tờ”. Chưa hoàn hồn vì vừa mới suýt “chết đến nơi”, các ông lại “hoảng sợ” vì chứng kiến quyền năng của Chúa Giêsu trên mọi sức mạnh thiên nhiên. Người chỉ cần ra lệnh là sóng yên biển lặng. Uy quyền ấy chỉ có nơi Thiên Chúa mà thôi, như thế, củng cố niềm xác tín của các ông nơi Thầy: phải là một vị Thiên Chúa.
Con thuyền có Chúa Giêsu và các môn đệ còn là hình ảnh của Giáo Hội. Các môn đệ là người chèo chống, những cơn sóng dữ là khó khăn bách hại. Các ông phải đương đầu với những cách thức tấn công mới của ma quỷ. Các môn đệ nhiều khi cũng rơi vào sợ hãi, các ông cảm thấy bất lực trước những sóng gió. Câu chuyện muốn nhấn mạnh: những lúc khó khăn như thế, không có nghĩa là Chúa Giêsu vắng mặt, trái lại, Ngài vẫn hiện diện cùng với Giáo Hội, chỉ có điều Ngài đang nghỉ ngơi phía đàng lái của con thuyền.
Dù có khó khăn thử thách thì chính Chúa Giêsu vẫn là người đang lái con thuyền Giáo Hội, chỉ cần các môn đệ tin tưởng chạy đến đánh thức Chúa dậy, kêu cứu với Ngài: Chúa ơi, xin cứu chúng con!, Chúa sẽ chỗi dậy dùng quyền năng của Ngài để đem lại cho Giáo Hội sự bình an. Đầu thế kỷ XX, người ta tự hào vì con tàu khổng lồ Titanic được hạ thủy. Bên hông tàu người ta viết dòng chữ ngạo mạn: “No God, No Pope”. Thế nhưng trong chuyến hải hành đầu tiên vượt Đại tây dương, còn tàu chối không có Chúa này bị chìm dưới lòng biển băng giá.
Còn con thuyền trong bài Phúc Âm hôm nay là hình ảnh Giáo Hội vượt biển trần gian. Cuộc hành trình vượt biển đầy cam go và thử thách. Nhưng có Chúa hiện diện thì con thuyền Giáo Hội vượt qua sóng gió ba đào.
Chúa Giêsu là Thiên Chúa quyền năng cũng là Đấng luôn bảo vệ con thuyền mỗi gia đình chúng ta. Đời người ít nhiều đều có lúc phải đối diện những cơn sóng dữ: bệnh tật, tai ương, dịch bệnh, thất nghiệp, đói khát, u mê, tham vọng, mất mát, nghi nan, tuyệt vọng, thù oán… Những khi gặp sóng gió bão bùng này, đừng ngại cầu cứu: Chúa ơi! Cứu con và gia đình con với! Chúa sẽ ra tay để bảo vệ chúng ta. Cả đến cuộc đời của mỗi người cũng thế, tin vào sự đồng hành của Chúa Giêsu, nhất là khi thuyền đời chúng ta gặp sóng gió, ngài không bao giờ bỏ chúng ta: “Không có Thầy thì các con không thể làm gì được!” (Ga 15,5).
DM