Chúa Nhật, ngày 18 tháng 07 năm 2021
MỤC TỬ ĐOÀN CHIÊN
Thiên Chúa chúng ta không phải là một Thiên Chúa vô cảm, mà là một Thiên Chúa đồng cảm, chạnh lòng thương với những hoàn cảnh khác nhau của con người. Thiên Chúa không đứng xa để nhìn thấy con người đau khổ, nhưng Thiên Chúa đã bước đến với con người, nâng con người chỗi dậy, và Ngài còn “hôn vào vết thương” của con người.
Quả thế, Thiên Chúa không nhắm mắt làm ngơ khi thấy con người đau khổ, nhưng Ngài đã chấp nhận trở nên kẻ “liên lụy” với thân phận con người. Khác với Đức Phật đi tìm con đường tu hành giũ bỏ thế trần, tiêu diệt cảm xúc, Chúa Giêsu chọn con đường bước vào trần thế, tìm đến với con người đau khổ, cùng đau nỗi đau của con người, và chấp nhận cả cái chết vô cùng đau đớn để giải thoát con người.
Trong số những hình ảnh Kitô Giáo thời sơ khai vẽ trên những bức tường hang toại đạo ở Roma, người ta thấy hình vẽ Đức Kitô dưới hình ảnh một người chăn chiên trẻ trung vai vác một con chiên. Chủ đề rất cổ xưa này trong nghệ thuật Kitô giáo thời sơ khai được nhắc lại trong bài Tin Mừng hôm nay, qua đó chúng ta chứng kiến Chúa Giêsu chạnh lòng thương xót đám đông quần chúng như là những con chiên không có người chăn.
Hình ảnh người mục tử mà các bài đọc Lời Chúa hôm nay đưa ra chính là hình ảnh của một con người sống vì người khác và vì mục đích của cộng đồng. Trong cuộc sống tại thế, Chúa Giêsu đã nêu gương cho chúng ta về đời sống phục vụ tha nhân. Ngài lại không ngừng đi đây đi đó rao giảng Tin Mừng, chữa lành các bệnh tật, thăm viếng gặp gỡ dân chúng. Chúa và các môn đệ bận rộn với dân chúng đến nỗi không có cả thời gian nghỉ nghơi. Ngài động lòng trắc ẩn khi thấy dân chúng đi theo mình. Thay vì để cho các ông nghỉ ngơi như dự định, Đức Giêsu lại tiếp tục làm việc, tiếp tục giảng dạy cho dân chúng.
Hơn ai hết Chúa Giêsu thấy được lòng mong mỏi lắng nghe Tin Mừng của dân chúng. Quả thật Ngài là vị mục tử tốt luôn thao thức những nhu cầu cấp bách của con người. Do đó Ngài mong muốn đem đến cho người ta những điều chân thật có giá trị Cứu độ con người. Tinh thần chung của những lời dạy của Chúa là tình yêu thương và phục vụ.
Ngày nay người môn đệ của Chúa Giêsu phải dám “lội ngược dòng đời” để sống theo lời Chúa dạy. Đi đến đâu người Kitô hữu phải làm sáng tỏ dấu hiệu biết quên mình vì lợi ích. Người Kitô hữu trở thành mục tử khi có hành động tương trợ giúp đỡ và trao ban cho người khác những gì mình có.
Niềm hạnh phúc của chúng ta là mình đã biết trao ban cho tha nhân những gì có thể được. Mỗi người tùy theo khả năng có thể làm một điều gì đó tốt cho tha nhân. Bạn hãy làm điều đó ngay hôm nay.