Ngày 08 tháng 10 năm 2021
Thứ Sáu, sau Chúa Nhật XXVII Thường Niên
I. LỜI CHÚA: Lc 11, 15-26
14 Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên.15 Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.”16 Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời.17 Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói: “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia.18 Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? … bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.19 Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.20 Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. 21 Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn.22 Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.
23 “Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.
24 “Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói: “Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.”25 Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi.26 Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.”
(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch CGKPV)
II. SUY NIỆM
1. Sự hiện diện của ma quỉ
Ít có khi nào Đức Giê-su nói về Satan và các thần của nó rõ và nhiều như trong bài Tin Mừng hôm nay. Trong sách Linh Thao, thánh Inhaxiô Loyola cũng nói rõ và nhiều về Satan và các thần của nó, khi truyền đạt lại cho chúng ta các qui tắc nhận định thần loại (x. LT 313-336).
Ngày nay, Satan và các thứ quỉ của nó ít được nói tới, nhưng sức mạnh của chúng dường như càng ngày càng lớn mạnh ở mọi cấp độ: cá nhân, nhóm và cả một cộng đồng, một xã hội. Satan và các thứ quỉ của nó không cần ra mặt nữa, vì thế giới loài ngày nay mang lại cho chúng quá nhiều phương tiện để ẩn nấp và sử dụng nhằm phá hoại sự sống của con người. Trong bài Tin Mừng, Đức Giê-su nói tới cả một “nước hay triều đại của Satan”, cùng một từ ngữ basileia, khi Ngài nói về Nước hay Triều Đại của Thiên Chúa.
Khi được ơn hiểu biết và yêu mến Đức Ki-tô, được các Tin Mừng kể lại, chúng ta sẽ nhận ra một cách dễ dàng Satan và những gì thuộc về Satan[1].
2. Vương quốc của Satan
Đức Giê-su trừ một tên quỉ, và đó là quỉ câm. Như thế, có một thứ quỉ làm cho câm lặng, làm cho không nghe được thực sự, và vì thế không nói được thực sự. Bởi vì, câm là do điếc. Chúng ta cũng hay điếc với Chúa, điếc với anh em đồng loại, nên chúng ta câm. Vì thế, chúng ta cũng có thể bị quỉ câm ám!
Tuy nhiên, bài Tin Mừng còn kể lại cho chúng ta có một thứ “câm điếc” nghiêm trọng hơn: “câm điếc” đối với những dấu chỉ mà Thiên Chúa ban qua Đức Giê-su. Cùng chứng kiến dấu chỉ mà Đức Giê-su vừa thực hiện, một dấu chỉ đầy ý nghĩa, nhưng:
- có một số người bảo ông ấy dựa thế quỉ vương mà trừ quỉ;
- còn những người khác thì muốn thử Ngài, đòi một dấu lạ từ trời.
Và những phản ứng này diễn ra ở trong thâm tâm. Chắc chắn là Đức Giê-su rất buồn lòng, chúng ta cần nghiệm ra tâm tình của Ngài ở bên dưới những lời Ngài nói. Và Ngài nói một tràng dài, rất tự phát và mạnh mẽ về ma quỉ: Ngài nói về vương quốc của chúng, về sức mạnh của chúng và về thói quen của chúng
Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói: “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia. Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? … bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ. Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông…” (c. 17-20)
3. Vương Quốc của Đức Giê-su
Tuy nhiên, xét cho cùng, những người nghe Đức Giê-su và phản ứng như thế, đâu đã đến nỗi nào, nghĩa là chưa rơi vào tình trạng tệ hại vì bị một tên quỉ cộng thêm bảy tên quỉ khác dữ hơn làm chủ. Chúng ta cũng có thể nói như vậy về chính mình, về cộng đoàn hay cộng đồng của chúng ta.
Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói: “Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.” Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước. (c. 24-26)
Nhưng đàng khác, những người nghe Đức Giê-su ngày xưa cũng như hôm nay vẫn chưa có một một lựa chọn dứt khoát và triệt để Tin Mừng của Đức Giê-su vàTriều đại Thiên Chúa, vẫn chưa để cho mình bị cuốn hút bởi Thần khí của Giê-su. Nếu chúng ta đang trong tình trạng “dở dở ương ương” như thế, Đức Giê-su cảnh báo cho chúng ta rằng, chúng ta sẽ tất yếu rơi vào tình trạng tệ hại, nghĩa là rơi vào lưới, hay nước của Satan.
Biết và giữ các giới răn mà không có Thần Khí, cũng là một thứ “dở dở ương ương” hay “có, không ra có; không, không ra không” (x. Gl 3, 7-14). Bởi vì, việc giữ luật sẽ trở nên vô nghĩa, nặng nề và chỉ có vẻ bề ngoài, khi người ta không biết hay không cần biết mình giữ luật là vì ai, nhờ ai và cho ai? Đức Giê-su là Đường, Sự Thật và Sự Sống và Người sẽ giúp chúng ta hoàn tất Lề Luật theo Thần Khí (x. Mt 5, 17-48)[2]. Đó chính là ý nghĩa của những lời thật mạnh mẽ này của Đức Giê-su:
Ai không đi với tôi là chống lại tôi,
và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
——————————–
[1] Có thể đọc Tông Huấn GAUDETE ET EXSULTATE của ĐTC Phanxicô, về lời kêu gọi nên thánh trong thế giới hôm nay (19/03/2018), chương năm: CHIẾN ĐẤU, TỈNH THỨC và PHÂN ĐỊNH, số 158-175.
[2] Có thể đọc bài Đức Ki-tô và Lề Luật (Mt 5, 17-48).