Trăm năm còn có gì đâu?
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì!”
Trong ngày lễ cầu cho các đẳng linh hồn. Chúng ta đang đứng bên ngôi mộ của những người thân. Họ đã có một thời gian sống với chúng ta. Họ đã một đời gắn bó với chúng ta. Thế nhưng, “một cơn gió thoảng” đã khiến họ xa cách chúng ta ngàn trùng. Hiện họ đã ra khỏi đời này.
Theo giáo lý Kitô giáo, những người chết là những người hết khả năng để lập công đền tội. Có biết bao công việc dở dang họ chưa làm xong, cái chết đến, khiến họ không còn khả năng để hoàn tất những công việc dang dở. Có biết bao những thiếu sót trong cuộc đời của họ, nay họ muốn thực hiện, nhưng lại không còn khả năng để thể hiện. Họ hoàn toàn bất lực. Họ chỉ còn cậy dựa vào những người còn sống nhớ đến họ đọc kinh dâng lễ, cầu nguyện cho họ. Họ không còn khả năng tự cứu mình nữa. Họ cần chúng ta giải thoát họ khỏi những giam cầm nơi luyện tội, vì cuộc sống dương thế của họ còn thiếu bác ái, còn chưa làm tròn bổn phận của cuộc sống hằng ngày.
Chỉ có Thiên Chúa mới có thể giải thoát chúng ta khỏi những hình phạt bởi yếu đuối và tội lỗi. Xin hãy phó dâng linh hồn người thân yêu trong lòng từ bi của Chúa để nhờ Chúa giải thoát và dẫn đưa họ về thiên đàng, về nơi mà chính Đức Kitô đã từng nói: Thầy đi trước để dọn chỗ cho các con“.