Ngày 02 tháng 01 năm 2022
Lễ Chúa Hiển Linh năm C
Tin Mừng: Mt 2, 1-12
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, và hỏi: “Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu ? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.” Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. Nhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế, các kinh sư trong dân lại, và hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu. Họ trả lời: “Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng: ‘Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời’”.
Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người.” Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình bái lạy Người, rồi mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến. Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
***
Thánh sử Mát-thêu kể cho chúng ta một câu chuyện tuyệt vời mà chúng ta đều biết từ thời thơ ấu. Câu chuyện này đã gợi trí tưởng tượng của biết bao thế hệ Kitô hữu và được thêu dệt qua dòng thời gian. Bằng chứng là trong Tin Mừng, thánh Mát-thêu chỉ nói về “các nhà chiêm tinh”, nhưng truyền thống lịch sử cho họ là vua, và là ba vua: lễ Ba Vua, rồi đặt cả tên cho họ nữa … Vào thời cổ đại ở Trung Đông, đặc biệt là ở Ba Tư, các nhà chiêm tinh, còn được gọi là đạo sĩ, là những người trí thức, thường làm cố vấn cho các vua và chuyên nghiên cứu về khoa thiên văn.
Khi được vì sao lạ dẫn đường, các nhà chiêm tinh tìm được Hài Nhi Giêsu. Họ sấp mình thờ lạy Người và dâng tiến Người vàng, nhũ hương và mộc dược. Ðó là ba lễ vật tượng trưng: vàng là dấu chỉ Người là vua, vì vàng là kim loại quý dùng để dâng cho vua; nhũ hương diễn tả Người là Thiên Chúa vì người ta xông hương để tôn kính các thần thánh; mộc dược, hương liệu được dùng để liệm người chết, nói lên nhân tính của Người cũng như tiên báo cuộc tử nạn của Người. Như thế, các Kitô hữu nhìn nhận Chúa Giêsu là Ðấng Thiên Sai được mong đợi (vàng), là Con Thiên Chúa (nhũ hương), Ðấng hiến dâng mạng sống trên thập giá (mộc dược).
Hôm nay, được chính Chúa hướng dẫn, chúng ta đến sấp mình thờ lạy Hài nhi Giêsu. Nhưng chúng ta sẽ dâng tiến gì cho Người ?
1. Vì Hài nhi Giêsu là Vua, chúng ta dâng cho Người ước muốn được làm công dân trong Vương quốc của Người. Người không phải là Vua như vua Hê-rô-đê toàn năng; vương quốc của Người không thuộc về thế gian này (Ga 18, 36). Người không có quân đội, không có ngai vàng ngoại trừ một cây thập tự; Người không có vương miện, ngoại trừ vương miện kết bằng gai; Người tự giới thiệu là Người đến không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ. Vì vậy, chúng ta không có gì để làm vui lòng Người ngoài việc dâng cho Người đôi tay của chúng ta để xây dựng hòa bình, hiệp nhất và hòa giải, dâng cho Người biết bao cử chỉ và hành động đẹp để góp phần vào việc thiết lập Vương quốc Tình yêu của Người. Đó là món quà đầu tiên của chúng ta.
2. Vì Hài nhi Giêsu là Thiên Chúa, chúng ta dâng cho Người lời cầu nguyện của chúng ta. Món quà của chúng ta là dành thời gian để tham dự Thánh lễ, để suy niệm Lời Chúa, để ngợi khen, tạ ơn và dâng lên Chúa những lời cầu xin. Trong mỗi ngày sống, chúng ta nên dành một khoảng thời gian nào đó cho việc cầu nguyện. Đó là món quà thứ hai của chúng ta.
3. Vì Hài nhi Giêsu là Thiên Chúa xuống trần làm người và tự đồng hóa với con người, chúng ta dâng lên Người cái nhìn yêu thương đến với mọi người, đặc biệt là những người bé mọn nhất, nghèo khổ nhất, và nói với Người rằng qua họ, chúng ta nhận ra khuôn mặt của Người. Vâng, chúng ta muốn tin rằng những gì chúng ta làm cho anh chị em của mình, là chúng ta làm cho chính Chúa. Đó là món quà thứ ba của chúng ta.
Mỗi khi cử hành Thánh lễ, chúng ta cảm nghiệm được những gì các nhà chiêm tinh đến từ phương Đông đã trải nghiệm. Hôm nay, chúng ta được Chúa hướng dẫn, lên đường đến nhà thờ; chúng ta đáp lại lời mời gọi của Người và lắng nghe Lời Người. Sau đó, chúng ta đứng lên tuyên xưng đức tin của mình, xác tín Chúa là Thiên Chúa của chúng ta.
Với bánh và rượu, chúng ta dâng lên Chúa những món quà của mình: ước nguyện làm cho Nước Chúa trị đến, thời gian dành cho việc cầu nguyện và tình yêu thương cho anh chị em mình.
Sau đó, chúng ta sẽ cúi mình thờ lạy Đấng đang hiện diện giữa chúng ta bằng Mình và Máu Người mà chúng ta sẽ đón nhận như những món quà đẹp nhất của Thiên Chúa.
Cuối cùng, chúng ta sẽ lên đường bằng một lối khác, bởi vì, sau khi đã gặp Đấng Cứu Tinh của nhân loại, chúng ta không thể đi lại con đường như chúng ta đã đến. Nếu trước đây chúng ta yên thân, yên vị, bây giờ chúng ta phải xê dịch; nếu trước đây chúng ta lo lắng, bây giờ chúng ta phải được bình an; nếu trước đây chúng ta buồn, bây giờ chúng ta phải cố gắng tìm lại niềm vui; nếu trước đây chúng ta nghi ngờ, bây giờ chúng ta phải dám tin.
Hôm nay, lễ Chúa Hiển Linh, nghĩa là Thiên Chúa tỏ mình ra cho toàn nhân loại. Vì vậy, lễ Chúa Hiển Linh mà chúng ta cử hành hôm nay sẽ là một sự tỏ mình của Chúa cho mỗi người chúng ta.
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa