Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Tin Mừng Phụng vụ Chúa nhật thứ hai Mùa Chay thuật lại cuộc Biến hình của Chúa Giêsu (x. Lc 9,28-36). Trong khi cầu nguyện trên núi, Người biến đổi dung mạo, áo Người trở nên sáng chói, và trong ánh sáng vinh quang của Người, Mô-sê và Ê-li-a xuất hiện, đàm đạo với Ngài về Cuộc Vượt Qua đang chờ đợi Người ở Giê-ru-sa-lem, tức là cuộc khổ nạn, chết và sống lại của Người.
Nhân chứng của sự kiện phi thường này là các tông đồ Phêrô, Gioan và Giacôbê, những người đã cùng leo núi với Chúa Giê-su. Và chắc chắn là như thế; nhưng Thánh sử Luca lưu ý rằng “Phêrô và đồng bạn thì ngủ mê mệt” và “khi thức dậy” thì họ đã thấy vinh quang của Chúa Giê-su (x. câu 32). Giấc ngủ của ba môn đệ như một nốt nhạc lạc tông. Sau đó, chính các tông đồ này cũng sẽ ngủ tại vườn Ghết-sê-ma-nê, trong giờ phút cầu nguyện thống thiết của Chúa Giêsu, Người đã bảo họ canh thức (x. Mc 14,37-41). Sự buồn ngủ này khiến chúng ta kinh ngạc trong những thời khắc quan trọng như vậy.
Nhưng đọc kỹ, chúng ta thấy rằng Phêrô, Gioan và Giacôbê ngủ trước khi bắt đầu cuộc biến hình, tức là trong chính lúc Chúa Giê-su đang cầu nguyện. Rõ ràng đó là câu hỏi về việc cầu nguyện đã diễn ra trong một thời gian dài, trong thinh lặng và hồi tâm. Chúng ta có thể nghĩ rằng lúc đầu họ cũng cầu nguyện, cho đến khi sự mệt mỏi, buồn ngủ, xâm chiếm.
Anh chị em thân mến, chẳng phải giấc ngủ không hợp lúc như thế này tương tự với rất nhiều cơn buồn ngủ đến với chúng ta trong những thời điểm mà chúng ta biết là quan trọng sao? Có thể là buổi tối, khi chúng ta muốn cầu nguyện, muốn dành một chút thời gian với Chúa Giê-su sau một ngày với hàng ngàn cuộc chạy đua và công việc; hoặc lúc chúng ta muốn trao đổi vài lời với gia đình nhưng lại không còn sức nữa. Chúng ta mong muốn mình phải tỉnh táo, chăm chú, tham gia hơn nữa, không để vuột mất những cơ hội quý giá nhưng chúng ta không thể hoặc một chút không thể ở một khía cạnh nào đó.
Thời gian cô đặc của Mùa Chay là một cơ hội theo nghĩa này. Đó là thời điểm mà Chúa muốn đánh thức chúng ta khỏi sự uể oải bên trong. Hãy tỉnh thức khỏi cơn mê ngủ bên trong, bởi vì – hãy nhớ kỹ – giữ cho trái tim tỉnh thức không chỉ phụ thuộc vào chúng ta: đó là một ân sủng, và phải được cầu xin. Ba môn đệ trong Tin Mừng minh chứng điều này: họ là những người tốt lành, đã theo Chúa Giêsu lên núi, nhưng với sức riêng, họ không thể nào tỉnh thức được. Nhưng họ thức dậy đúng lúc Chúa Biến hình. Chúng ta có thể thấy rằng chính ánh sáng của Chúa Giê-su đã đánh thức họ. Giống như họ, chúng ta cũng cần ánh sáng của Thiên Chúa, khiến chúng ta nhìn mọi thứ theo cách khác; nó thu hút chúng ta, đánh thức chúng ta, khơi dậy mong muốn và sức mạnh để cầu nguyện, nhìn vào nội tâm và dành thời gian cho người khác. Chúng ta có thể vượt qua sự mệt mỏi của cơ thể với sức mạnh của Thần Khí của Thiên Chúa. Và khi chúng ta không thể vượt qua điều này, thì hãy cầu xin Chúa Thánh Thần: “Xin giúp chúng con. Lạy Thánh Thần, xin hãy đến giúp con. Con muốn gặp Chúa Giêsu; con muốn cầm trí và tỉnh thức”. Hãy cầu xin Thánh Thần kéo chúng ta ra khỏi chứng mê ngủ cản trở chúng ta cầu nguyện.
Trong Mùa Chay này, sau những vất vả của mỗi ngày, chúng ta hãy làm tốt điều này là không tắt đèn nếu chưa đặt mình trong ánh sáng của Chúa. Hãy cầu nguyện một chút trước khi đi ngủ. Chúng ta có thể làm điều này bằng cách mở sách Tin Mừng và để cho mình ngạc nhiên trước Lời Chúa, bởi vì Kinh Thánh dọi bước cho chúng ta và làm cho tâm hồn chúng ta bừng cháy. Hoặc chúng ta có thể nhìn lên Thánh Giá và ngạc nhiên trước tình yêu điên rồ của Thiên Chúa, Đấng không bao giờ mệt mỏi với chúng ta và có quyền năng biến đổi ngày sống của chúng ta, mang đến cho chúng một ý nghĩa mới, một ánh sáng khác lạ và bất ngờ.
Xin Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng con luôn tỉnh thức để đón nhận thời gian hồng ân mà Thiên Chúa ban cho chúng con.