Thứ Bảy sau Chúa Nhật VII Phục Sinh năm C
TIN MỪNG: Ga 21:20-25
20 Ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi: “Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy? “
21 Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, còn anh này thì sao? “22 Đức Giê-su đáp: “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? Phần anh, hãy theo Thầy.”23 Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là: “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói: “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? “
24 Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. 25 Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
(Bản dịch của Nhóm CGKPV)
SUY NIỆM:
Bài Tin Mừng hôm qua và bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay làm nên phần kết của sách Tin Mừng theo thánh Gioan.
Trong bài Tin Mừng hôm qua, hình ảnh thánh Phê-rô được nêu bật như là người mục tử, với sứ mạng chăn dắt đoàn chiên, dựa trên tình yêu dành cho Đức Ki-tô.
Nhưng trong bài Tin Mừng hôm nay, hình ảnh « Người môn đệ Đức Giê-su thương mến » được đưa lên hàng đầu, cùng với những lời chứng mà người môn đệ này để lại cho chúng ta.
1. « Ở lại »
Trả lời cho câu hỏi với ít hiều tò mò của thánh Phê-rô về Người môn đệ Đức Giê-su thương mến : « Thưa Thầy, còn anh này thì sao ? », Đức Giê-su nói : « Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? » Câu trả lời của Đức Giê-su không phải là một giả định không có thật, nhưng nói tới trường hợp Chúa muốn và trong thực tế, Ngài đã muốn như vậy : Ngài muốn rằng Người môn đệ Ngài thương mến « ở lại » cho tới khi Ngài đến. « Ở lại », chứ không phải cứ sống mãi « không chết », như lời đồn được lan truyền giữa các môn đệ.
Vậy, « ở lại » theo Đức Ki-tô phục sinh có nghĩa là gì ? Bởi vì, một người có thể ở lại hay hiện diện theo những cách thức khác nhau : bằng chính con người thể lí của mình, hoặc bằng chính tác phẩm hay công trình của mình. Vì thế, lời của Đức Ki-tô không hướng trực tiếp tới sự hiện diện thể lí của Người môn đệ Ngài thương mến, nhưng hướng tới sứ điệp Tin Mừng mà Người môn đệ đã thấm nhuần sâu xa và truyền đạt lại cho chúng ta.
2 .« Moi sự đã hoàn tất »
Như thế, Đức Ki-tô muốn mặc khải cho thánh Phê-rô rằng, theo ý muốn của Ngài, lời chứng của Người môn đệ Ngài thương mến sẽ tồn tại mãi cho đến tận thế, cho đến lúc Ngài trở lại. Và như chúng ta đã có thể nhận ra, quyết định này của Đức Ki-tô về Người môn đệ Ngài thương mến đang được thực sự thực hiện : một đàng, Người môn đệ này nhấn mạnh đặc biệt đến giá trị của lời chứng mà mình để lại trong Tin Mừng thứ tư : « Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực » ; và đàng khác, Giáo Hội và mỗi người chúng ta càng ngày càng khám phá ra giá trị bất hủ và thâm sâu của lời chứng mà Người môn đệ Đức Ki-tô thương mến để lại trong sách Tin Mừng của mình.
Trong Mùa Chay và Mùa Phục Sinh, và nhất là trong những tuần vừa qua, Giáo Hội mời gọi chúng ta chiêm ngắm cách đặc biệt dung nhan rạng ngời của Đức Ki-tô, theo Tin Mừng Gioan, nghĩa là Tin Mừng của Người môn đệ Đức Giê-su thương mến.
* * *
Và một cách rất đặc biệt, nếu trong ngày Chúa Nhật Lễ Lá, Giáo Hội cho chúng ta nghe lại trình thuật Thương Khó theo các Tin Mừng Nhất Lãm, tùy theo Năm Phụng Vụ A, B và C, thì vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, Giáo Hội luôn cho chúng ta SUY TÔN THÁNH GIÁ, dưới ánh sáng của Tin Mừng mà « Người Môn Đệ Đức Giê-su Thương Mến » đã ghi lại. Theo lời kể của người môn đệ này, lời nói « Mọi sự đã hoàn tất » (Ga 19, 30), là lời cuối cùng của Đức Giê-su trên Thập Giá :
Lời nói cuối cùng của Đức Giê-su trên thập giá là: “Đã hoàn tất”, chứ không phải là “Đã qua rồi!” Không phải là những thử thách, thử luyện, kiểm chứng hay là những lao nhọc, để được xét là xứng đáng nhằm hưởng vinh quang, hoặc là những hình phạt bởi tội đã kết thúc rồi, hay những điều không đáng có đã xong rồi, hết rồi, qua rồi.
Chúng ta hãy nhớ lại tâm trạng hãi hùng của Đức Giê-su trong Vườn Dầu, đến độ Người nói : « Tâm hồn Thầy buồn đến chết được ! » (Mc 14, 34), để cảm nhận được tâm hồn của Người trên Thập Giá, khi Người nói : « Đã hoàn tất ! »
Trên Thập Giá, Đức Giê-su nói: “Thế là đã hoàn tất ! » Lời này nhắc nhớ ngày thứ bảy sáng tạo, trong ngày đó « Thiên Chúa hoàn thành mọi công trình » (St 2, 1-4a). Như thế, câu nói cuối cùng này của Đức Giê-su trên thập giá diễn tả sứ mạng của Ngài, với tư cách là Con Thiên Chúa, đã hoàn tất mĩ mãn.
Như thế, mọi đau khổ Ngài đã chịu trong cuộc Thương Khó, không phải là những điều không đáng có, giờ đã qua đi, nhưng tất cả đều mang ý nghĩa, và là hành trình, là đường đi để “hoàn tất mọi sự”. Thương Khó và Thập Giá là hành động và là điều dữ được thực hiện bởi những con người cụ thể, và đàng sau những con người này là chính Satan, như ông Giuse nói với các anh: “sự ác các anh làm cho tôi”, nhưng Thiên Chúa lại làm thành con đường, thành cách thức để “hoàn tất mọi sự”, con đường bày tỏ “tình yêu muôn ngàn đời”, khi Người mang lấy “mọi bệnh hoạn tất nguyền của chúng ta”, cả về thân phận lẫn tội lỗi, để bày tỏ sự cảm thông, tình yêu thương xót đến cùng và hướng đến niềm hi vọng sự sống mạnh hơn sự chết.
Vậy, khi chiêm ngắm Chúa chịu chết trên Thánh Giá và khi nghe được lời của Người: “Đã hoàn tất”, xin Chúa cho chúng ta con mắt tâm hồn chúng ta nhận ra:
CÔNG TRÌNH KỲ DIỆU CỦA CHÚA
CÔNG TRÌNH KỲ DIỆU TRƯỚC MẮT CHÚNG TA.
Chúng ta hãy cảm nhận sự bình an sâu xa của Đức Giê-su, và Đức Mẹ hiện diện và đứng dưới chân Thập Giá chắc chắn đã nghe được lời này của Chúa và cảm nhận sự bình an sâu xa của Người trong đức tin. Tương tự như khi chúng ta hoàn thành một công trình lớn lao, mà chúng ta rất gắn bó, tha thiết và mong cho hoàn tất, vì chất chứa lẽ sống, diễn tả cả một đời và hướng về niềm hi vọng sự sống mạnh hơn sự chết, về niềm tin Thiên Chúa có quyền năng làm cho « Tảng Đá » bị thợ xây loại bỏ, sẽ trở thành « VIÊN ĐÁ GÓC TƯỜNG ».
* * *
Thật vậy, thánh sử Gioan nói: “Đức Giê-su biết rằng mọi sự đã hoàn tất”. Vậy, “mọi sự” được Người hoàn tất là những gì?
- Đó là điều Ngài vừa làm, thiết lập Gia Đình mới, trên nền tảng tương quan mới giữa Đức Maria và người môn đệ Ngài thương mến.
- Đó là cuộc Thương Khó, và toàn bộ hành trình làm người của Người, hướng tới mầu nhiệm Vượt Qua.
- Đó là toàn bộ Kinh Thánh, kể lại ơn huệ Sáng Tạo, kể lại lịch sử cứu độ, vốn là hình ảnh của lịch sử loài người và từng người, trong đó diễn ra những thăng trầm thuộc thân phận, số phận con người, trong dó có tội và sự dữ.
Xin cho Đức Giêsu cũng hoàn tất, bởi MẦU NHIỆM VƯỢT QUA của Người, mọi sự trong cuộc đời mỗi người chúng ta, mọi sự trong hành trình ơn gọi Chúa ban cho chúng ta, mọi sự trong gia đình, trong cộng đoàn và trong Hội Dòng của chúng ta.
3. « Người môn đệ Đức Giê-su thương mến »
Ngoài ra, lời của Đức Ki-tô về Người môn đệ Ngài thương mến còn có thể mang một ý nghĩa khác, khi chúng ta không nhìn Người môn đệ như là thánh tông đồ Gioan, nhưng như là hình ảnh tiêu biểu của người môn đệ đi theo Đức Ki-tô. Và theo Đức Ki-tô phục sinh, hình ảnh này sẽ tồn tại mãi cho tới khi Ngài đến.
- Bởi vì, đó là hình ảnh Người môn đệ có một tương quan thiết thân với Đức Giê-su. Trong bài Tin Mừng, có một minh họa tuyệt vời cho mối tương quan thiết thân này : « ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối ».
- Bởi vì, đó là hình ảnh Người môn đệ đã nhận ra Đức Ki-tô phục sinh, khi nhìn thấy các dấu chỉ Ngài để lại trong ngôi mồ mở.
- Bởi vì đó là hình ảnh Người môn đệ đã nhận ra Đức Ki-tô hiện diện sống động trên bờ hồ Tiberia, nghĩa là ngay trong đời thường, khi nhìn thấy dấu chỉ mẻ cá lạ.
- Và bởi vì, đây là lí do quan trọng nhất, đó là hình ảnh Người môn đệ đã kinh nghiệm thật sâu xa tình yêu mà Đức Giê-su đã dành cho mình, và đã đi theo Ngài, cũng bằng tình yêu, cho đến cùng.
Mỗi người chúng ta cũng được mời gọi nhận ra chính mình, dù còn đầy bất toàn và tội lỗi, là « Người môn đệ Đức Giê-su thương mến », để cho lời của Đấng Phục Sinh được ứng nghiệm hôm nay và cho đến khi Ngài trở lại.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc