NHỮNG VỊ TÔNG ĐỒ TRỤ CỘT NHIỆT THÀNH
Mừng kính hai thánh Phêrô và Phaolô, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm hai khuôn mặt, rất khác nhau mà cũng rất giống nhau. Phêrô, một người đánh cá, ít học, đã lập gia đình. Ông theo Thầy Giêsu ngay từ buổi đầu sứ vụ. Còn Phaolô là người có nhiều điều để tự hào về gia thế, học thức, đời sống đạo hạnh. Ông chưa hề gặp mặt Đức Giêsu. Nhưng cả hai đều có nét tương đồng. Cả hai đều được Đức Giêsu gọi: Phêrô được gọi khi đang thả lưới bắt cá. Phaolô được gọi khi ông đang hung hăng tiến vào Đamát bắt bớ các Kitô hữu. Cả hai đã từ bỏ tất cả để theo Ngài.
Cả hai đều đã từng có lần vấp ngã. Vấp ngã bất ngờ sau khi theo Thầy như Phêrô, trong một phút giây quá tự tin vào sức mình. Ngã ngựa bất ngờ và trở nên mù lòa như Phaolô, trong lúc tưởng mình sáng mắt và đi đúng hướng. Vấp ngã nào cũng đau và in một dấu ấn không phai. Khi chỗi dậy, người vấp ngã đã bẻ lái đi vào hướng mới. Cả hai vị tông đồ đều hăng say rao giảng, bất chấp muôn ngàn nguy hiểm khổ đau. Phêrô đã từng chịu đòn vọt ngục tù Còn nỗi đau của Phaolô thì không sao kể xiết “Tôi mang trên mình tôi những thương tích của Đức Giêsu” (Gl 6, 17).Cả hai vị đã chết như Thầy. Phêrô bị dẫn đến nơi ông chẳng muốn (Ga 21, 18). Phaolô đã chiến đấu anh dũng cho đến cùng, và đổ máu ra làm lễ tế (2 Tm 4, 6).
Hội Thánh hôm nay cần có những Phêrô và Phaolô thời đại mới, dám bỏ mình, dám theo và dám yêu, dám sống và dám chết cho Đức Kitô và Tin Mừng. Hội Thánh cần chúng ta là những tông đồ nhiệt thành cho Chúa.