Phản ứng với Đau khổ
Cách đây nhiều năm, một nhà tâm lý học nổi tiếng đã hỏi một cử tọa: “Nếu tôi bóp một quả cam, thì nó sẽ ra cái gì?” Sau vài giây, ai đó la lên, “Nước cam!” Nhà tâm lý học mỉm cười. “Vâng,” anh nói, “nước cam. Tại sao?” Một lúc sau, và một khán giả khác trả lời: “Bởi vì đó là thứ bên trong quả cam.” Nhà tâm lý học lại mỉm cười. “Vâng, bạn không vắt một quả cam và lấy nước táo. Bạn vắt một quả cam và bạn được nước cam, bởi vì đó là những gì bên trong nó. Có thể nói nước cốt là tinh túy của quả cam.”
Sau đó, nhà tâm lý học nhìn khán giả và hỏi một câu hỏi khác: “Vậy điều gì thoát ra từ bạn khi ai đó siết chặt bạn? Khi ai đó xấu tính hoặc làm bạn thất vọng hoặc vu khống bạn?” Im lặng. Không có ai trả lời. Ít nhất, không to tiếng.
Vì vậy, điều gì sẽ xảy ra khi ai đó chèn ép hoặc đối xử tệ bạc với chúng ta? Điều gì thoát ra khỏi chúng ta khi chúng ta bị căng thẳng? Khi mọi thứ không diễn ra như kế hoạch? Khi chúng ta bị kẹt xe? Khi chúng ta phạm sai lầm trong công việc? Khi vợ/chồng, con cái, bạn bè hoặc đồng nghiệp làm chúng ta thất vọng? Khi chúng ta bị phản bội? Khi chúng ta có thể khẳng định chắc chắn rằng có nhiều tiền hơn trong tài khoản, nhưng tấm séc lại bị trả lại? Cái gì đi ra khỏi con người tôi? Sự tức giận? Lời thậm tệ? Sự sầu nảo? Trầm cảm? Thất vọng? Nỗi sợ? Sự trả thù? Tôi đã trải qua gần như tất cả những cảm xúc đó, trong những khoảng thời gian đáng thất vọng và bấp bênh. Chúa ơi, điều đó nói lên điều gì về tôi, về những gì bên trong tôi?
Đây là một câu hỏi khác: Điều gì đã đến từ Chúa Giêsu khi thế gian chèn ép Ngài, khi Ngài bị chế giễu, đánh đập và đóng đinh? Có nước mắt, máu và nước. Nhưng cũng có sức mạnh, sự anh hùng, lòng trắc ẩn, nỗi buồn, sự kiên cường, lòng biết ơn, tình yêu và sự tha thứ. Có bình an và chấp nhận. Giống như chúng ta có thể biết bên trong quả cam có gì khi bị vắt thành nước, và cũng như chúng ta có thể biết thêm về con người của mình khi xem xét cách chúng ta phản ứng trước những thử thách mà mình gặp phải, chúng ta có thể tìm hiểu thêm về Chúa Giêsu bằng cách suy gẫm về những điều đã xảy ra với Ngài trong giai đoạn căng thẳng nhất của cuộc đời.
Mặc dù Chúa Giê-su có vẻ thụ động trong suốt Cuộc khổ nạn của mình—Ngài không bao giờ giơ ngón tay chống lại bất kỳ ai và hầu như không nói—sự chấp nhận, tha thứ và bất bạo động của Ngài dù sao cũng mang tính cách mạng, đưa ra cái nhìn sâu sắc về phản văn hóa của thế kỷ thứ nhất về cách sống công bằng trong thế giới của thế kỷ 21 . Chúng ta có thể thấy điều này qua cách Ngài phản ứng trong suốt cuộc Khổ nạn của mình trong Chặng Đàng Thánh Giá theo Kinh Thánh. Đây chỉ là một vài vi dụ:
Chúa Giêsu ở trong Vườn Ghết-sê-ma-nê. Người cầu nguyện.
Chúa Giê-su bị Tòa công luận lên án. Người kiên định.
Chúa Giêsu bị Phêrô chối. Người chấp nhận điểm yếu của người khác.
Chúa Giêsu gặp các phụ nữ thành Giêrusalem. Người nghĩ đến người khác.
Chúa Giêsu hứa vương quốc của Người cho người trộm lành. Người tha thứ.
Chúa Giêsu nói với mẹ Người và môn đệ. Người coi sóc gia đình mình.
Khi Chúa Giêsu phản ứng lại trước nỗi buồn của mình, Người đang bày tỏ cho chúng ta điều tốt nhất về ý nghĩa của con người. Không có phép lạ nào ở đây cả. Không có sự chữa lành đột ngột. Không trừ quỷ. Không có dụ ngôn. Ai đó lần đầu tiên đến với câu chuyện Cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, không biết gì khác về Tin Mừng, sẽ nghĩ rằng đây chỉ là một người bình thường, một người đã trải qua sự cô đơn, đau khổ, đau đớn, kiệt sức và cuối cùng là cái chết. Người ấy không khác gì bất kỳ ai trong chúng ta.
Tuy nhiên, có một điều phi thường ở đây, và chúng ta có thể thấy điều đó qua cách Chúa Giêsu phản ứng khi thế gian chèn ép ngài. Ngườikhông sợ hãi, rên rỉ hay cảm thấy tiếc cho bản thân. Không, thay vào đó, Chúa Giêsu chống lại những trận đòn, sự tra tấn và sự nhạo báng bằng sự tao nhã, tình yêu thương và sự tha thứ.
Người cho chúng ta thấy ý nghĩa của việc trở thành con người thực sự.
Gary Jansen